Đoạn văn chia sẻ cảm xúc sau khi đọc bài thơ Mẹ và quả của Nguyễn Khoa Điềm
Viết đoạn văn chia sẻ cảm xúc về bài thơ Mẹ và quả của Nguyễn Khoa Điềm có thể thú vị nếu như không chỉ nhấn mạnh vào nội dung mà còn tìm hiểu sâu thêm về ý nghĩa của nó. Tác phẩm này đã mang đến những xúc cảm mạnh mẽ và sự rung động tận cùng về tình mẫu tử. Bằng những từ ngữ giản dị và gần gũi, tác giả đã tạo ra một bức tranh chân thực về tình yêu thương của mẹ dành cho con.
I. Dàn ý chia sẻ cảm xúc sau khi đọc bài thơ Mẹ và quả của Nguyễn Khoa Điềm
- Mở đoạn:
- Giới thiệu tác giả, tác phẩm.
- Nêu cảm xúc cá nhân sau khi đọc bài thơ.
-
Thân đoạn:
a. Cảm xúc về nội dung:- Tác giả diễn đạt tình yêu thương sâu sắc trước sự hi sinh, tảo tần của mẹ.
- Hình ảnh người mẹ:
- Bóng dáng mẹ tảo tần, chăm chút cho vườn cây:
- Những mùa quả ‘lặn’ rồi ‘mọc’: ‘lặn’, ‘mọc’ thể hiện sự tuần hoàn, thể hiện sự hi sinh, cần mẫn của mẹ suốt nhiều tháng ngày. Mẹ làm việc vất vả quanh năm.
- Quả ‘bí’ và bầu’ lớn xuống ‘mang dáng giọt mồ hôi mặn’ => công sức của mẹ sau bao tháng ngày vun trồng, chăm sóc. => Mẹ là người phụ nữ tận tâm, giàu đức hi sinh.
- Bóng dáng mẹ tảo tần, chăm chút cho vườn cây:
- Tình cảm của nhân vật trữ tình dành cho mẹ:
- Biết ơn, ghi nhớ công lao và sự hi sinh của mẹ:
- ‘Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên’: Nhờ sự chăm sóc của mẹ, những đứa con mới có thể trưởng thành, lớn lên. Như những quả bí, quả bầu ‘lớn xuống’ nhờ những giọt mồ hôi, công sức của mẹ. => Tình cảm sâu sắc của người con với công lao to lớn, âm thầm, lặng lẽ suốt đời của mẹ.
- Lo lắng, hoảng sợ:
- ‘Và chúng tôi, một thứ quả trên đời/ Bảy mươi tuổi mẹ đợi chờ được hái’: Đứa con chính là thứ quả mẹ dùng cả đời để nuôi dưỡng. Mẹ thu hái bao mùa bí, mùa bầu nhưng điều mẹ mong ước nhất là ‘được hái’ thứ quả trưởng thành, lớn khôn ở các con.
- ‘Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi/ Mình vẫn còn một thứ quả non xanh’: Nỗi sợ hãi khi thấy mẹ già đi mà mình chưa kịp trưởng thành.
- Biết ơn, ghi nhớ công lao và sự hi sinh của mẹ:
-
Kết đoạn:
Trong giáo trình Ngữ văn 7 có nhiều đề văn khác như Thảo luận: Ý kiến về một vấn đề, Phần văn bản trình bày suy nghĩ về tác dụng của ngữ cảnh, Bình luận suy nghĩ sau khi thưởng thức bài thơ Rồi ngày mai con đi, Viết đoạn văn tả cảm xúc sau khi thưởng thức bài thơ Những cánh buồm… Tất cả được Mytour tổng hợp dàn ý và bài văn mẫu xuất sắc nhất, các bạn có thể tham khảo để viết bài văn dễ dàng.
2. Viết đoạn văn tận hưởng cảm xúc từ bài thơ Mẹ và quả tuyệt vời – mẫu số 2:
Nhắc đến nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm, tôi hoàn toàn cuốn hút bởi tác phẩm ‘Mẹ và quả’ của ông. Đây thực sự là một kiệt tác, tả đến tận cùng về tình cảm mẫu tử, thần thánh và sâu sắc. Trong tất cả, điều khiến tôi say mê nhất chính là đoạn kết cuối: ‘Và chúng tôi, một thứ quả trên thế gian/ Mẹ bảy mươi tuổi, đợi chờ được hái/ Tôi hoảng sợ trước ngày bàn tay mẹ mỏi/ Mình vẫn còn một thứ quả non xanh’. Ở hai dòng đầu: ‘Và chúng tôi, một thứ quả trên thế gian/ Mẹ bảy mươi tuổi, đợi chờ được hái’, tác giả đã mang đến cho tôi những trải nghiệm về sự trân trọng, lòng biết ơn của người con dành cho mẹ. Nhân vật trữ tình coi bản thân như một loại quả. Thứ quả ấy lớn lên nhờ vào tình yêu thương, chăm sóc, che chở của mẹ. ‘Bảy mươi tuổi’ là một cột mốc quan trọng của cuộc sống. Mẹ đã trải qua hơn một nửa cuộc đời, đã trở nên già yếu. Đây cũng là thời điểm mẹ mong đợi được ‘hái’ loại quả mà mình yêu thích nhất. Mẹ muốn thấy con cái lớn lên, trưởng thành. Đặc biệt, tôi rất ấn tượng với tình cảm chân thành, da diết của người con ở hai dòng cuối cùng: ‘Tôi hoảng sợ trước ngày bàn tay mẹ mỏi/ Mình vẫn còn một thứ quả non xanh’. Câu thơ ấy gây ra sự xúc động, sâu sắc trong trái tim người đọc bởi tình cảm và lòng hiếu thảo của nhà thơ. Bằng cách sử dụng biện pháp hoán dụ, hình ảnh ‘bàn tay mẹ mỏi’, tác giả muốn diễn đạt sự già yếu của mẹ. Tiếp theo là biện pháp ẩn dụ ‘mình vẫn còn một thứ quả non xanh?’, đối lập với tuổi già, sức yếu của mẹ là sự non nớt, chưa trưởng thành của con. Tôi lo sợ mẹ già rồi mà mình vẫn còn bé dại, chưa đủ trưởng thành. Qua tác phẩm, tôi càng trân trọng, yêu thương mẹ của mình.
Tả cảm nhận của mình về bài thơ Mẹ và quả qua một bài viết ngắn nhất
3. Viết đoạn văn tả cảm xúc về bài thơ Mẹ và quả ngắn gọn- mẫu số 3:
Với lời thơ mộc mạc, gần gũi, ‘Mẹ và quả’ của Nguyễn Khoa Điềm đã gợi lại trong em những cảm xúc và xúc động sâu sắc. Bức tranh thơ là sự tường thuật chân thành, tràn đầy tình cảm của đứa con dành cho mẹ. Hình ảnh mẹ hiện lên trong lòng con là người phụ nữ tận tâm, giàu lòng hi sinh. Mẹ luôn chăm sóc nuôi dưỡng cho những cây quả lớn lên. Qua từng mùa, mồ hôi mẹ rơi xuống để những quả ‘lặn’ và lại ‘mọc’. Điều đó làm tăng sự trân trọng, lòng biết ơn đối với sự hi sinh thầm lặng của mẹ. Ở hai câu thơ ‘Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên/ Còn những bí và bầu thì lớn xuống’, tác giả sử dụng biện pháp đối lập, tương phản. Câu thơ không chỉ mô tả thực tế, mà còn chứa đựng ý nghĩa biểu tượng sâu sắc. Cả con và quả, bí đều phát triển từ đôi bàn tay chăm sóc và tình yêu thương của mẹ. Đứa con muốn thể hiện lòng biết ơn sâu sắc đối với mẹ, người đã làm việc vất vả, cống hiến. Ở dòng thơ cuối, nhân vật trữ tình ‘hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi’. Hình ảnh ‘bàn tay mẹ mỏi’ được sử dụng để diễn đạt tình trạng già yếu của mẹ. Hai dòng thơ cuối: ‘Tôi hoảng sợ ngày bàn tay mẹ mỏi/ Mình vẫn còn một thứ quả non xanh’ thể hiện được tâm trạng lo lắng, trăn trở của nhân vật trữ tình. Chủ thể trữ tình lo rằng mẹ sẽ già yếu, trong khi con vẫn còn bé dại, chưa đủ trưởng thành, chưa làm được những điều xứng đáng với mong đợi của mẹ. Bằng các biện pháp ngôn ngữ độc đáo như ẩn dụ, so sánh, hoán dụ, nói giảm nói tránh và hình ảnh sinh động, giản dị, tác giả đã truyền đạt rõ ràng tình cảm sâu sắc dành cho người mẹ kính yêu. Qua tác phẩm, con thêm trân trọng, yêu thương mẹ hơn.
4. Viết đoạn văn tận hưởng cảm xúc từ bài thơ Mẹ và quả tuyệt vời – mẫu số 4:
Với tác phẩm ‘Mẹ và quả’, nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã mang lại cho độc giả rất nhiều cảm xúc. Bằng cách sử dụng hình ảnh giản dị, quen thuộc và ngôn ngữ sâu sắc, nhà thơ đã tái hiện bức tranh về người mẹ tảo tần, lam lũ. Bàn tay mẹ nuôi lớn đàn con thơ, chăm sóc cho những quả ‘lớn xuống’. Hai câu thơ: ‘Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên/Còn bí và bầu thì lớn xuống’ sử dụng hiệu ứng đối lập một cách tinh tế. Nhờ công lao của mẹ, đàn con phát triển cao lớn, trong khi những quả bí, quả bầu lại chạm xuống mặt đất. Với hình dáng ‘giọt mồ hôi mặn’, những quả đó thể hiện sự vất vả, cống hiến mà người mẹ phải đối mặt. Tuy nhiên, ‘thứ quả’ mẹ mong muốn nhất là sự trưởng thành và khôn lớn của đứa con đó. Nhân vật trữ tình hoảng sợ không phải vì áp lực thành công, mà là sợ rằng họ sẽ không ‘chín’ kịp để đền đáp công lao của mẹ. Mẹ vất vả vì chúng ta suốt nhiều năm, liệu chúng ta có thể đủ lớn để chăm sóc mẹ trước khi ‘bàn tay mẹ mỏi’? Đây là một câu hỏi đầy ý nghĩa, làm tăng thêm sự lo lắng và trăn trở trong trái tim người con và cả độc giả. Hiểu rõ hơn về nhan đề ‘Mẹ và quả’, ta thêm phần kính trọng, biết ơn và trân trọng tình mẫu tử.
5. Viết đoạn văn diễn đạt cảm xúc sau khi nghiên cứu bài thơ Mẹ và quả – mẫu số 5:
‘Mẹ và quả’ là một tác phẩm đặc sắc của nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm. Ngay từ tựa bài thơ, chúng ta có thể cảm nhận sâu xa ý nghĩa mà nghệ sĩ muốn truyền đạt. Hình ảnh về ‘những mùa quả’ lặp đi lặp lại như một biểu tượng của sự trôi chảy của thời gian. Chúng liên tục ‘lặn rồi lại mọc’, giống như sự thay đổi không ngừng của cuộc sống. Điều này đồng nghĩa với việc mẹ đang ngày một già đi, dần dần ‘mỏi’ và không thể ở bên chăm sóc con cái mãi mãi. Sự thay đổi này khiến nhân vật trữ tình trở nên hoảng sợ. Mẹ đã vất vả, tận tâm để nuôi con cái lớn lên, chăm sóc cho những quả ‘lớn xuống’, ‘bầu thì lớn xuống’. Hình ảnh này làm tăng cường sự đối lập, làm cho bài thơ trở nên ấn tượng và cảm động hơn. Những quả bí, quả bầu mang hình dáng ‘giọt mồ hôi mặn’ hay chính là hiện thân của công sức và thời gian mà mẹ đã đầu tư để nuôi lớn con cái. Nhưng ‘thứ quả’ duy nhất mà mẹ mong muốn là sự trưởng thành và khôn lớn của con cái. Nhân vật trữ tình bắt đầu lo lắng khi nhìn thấy ‘bàn tay mẹ mỏi’, và tự hỏi liệu họ đã ‘chín’ đủ để trả công mẹ hay vẫn còn như ‘một thứ quả non xanh’. Với lòng biết ơn và trách nhiệm, chủ thể trữ tình mong muốn được báo đáp đầy đủ cho công lao của người mẹ đáng kính. Bài thơ khắc họa sự thiêng liêng của tình mẫu tử, khiến độc giả cảm nhận được tình cảm và lòng hi sinh cao quý của người mẹ. Qua bức tranh thơ, ta lại một lần nữa hiểu rõ về ý nghĩa của tình mẫu tử trong cuộc sống.
6. Viết đoạn văn tận hưởng cảm xúc sau khi thưởng thức bài thơ Mẹ và quả của học sinh giỏi – mẫu số 6:
Bài thơ ‘Mẹ và quả’ của Nguyễn Khoa Điềm là một tác phẩm ý nghĩa sâu sắc. Với hình ảnh giản dị, gần gũi và ngôn ngữ đầy xúc động, tác giả đã truyền đạt những thông điệp chân thực về tình mẫu tử. Nhân vật chính là người mẹ – người phụ nữ tận tụy, luôn hy sinh bản thân để nuôi dưỡng con cái. Hình ảnh mẹ kết hợp với ‘những mùa quả’ liên tục ‘lặn rồi lại mọc’ như Mặt Trăng và Mặt Trời, tạo ra một bức tranh về sự trôi chảy của thời gian. Sự ‘lớn lên’ của đàn con, ‘bí và bầu thì lớn xuống’ là hình ảnh đối lập tinh tế. Quả bí và quả bầu như ‘giọt mồ hôi mặn’, là biểu tượng cho công sức và thời gian mẹ đã dành cho việc nuôi dưỡng gia đình. Ước mong lớn nhất của mẹ là ‘Bảy mươi tuổi đợi chờ được hái’, thể hiện mong ước về sự trưởng thành của con cái. Nhân vật trữ tình bắt đầu lo lắng khi nhìn thấy ‘bàn tay mẹ mỏi’, và tự hỏi liệu họ đã ‘chín’ đủ để trả công mẹ hay vẫn còn như ‘một thứ quả non xanh’. Với lòng biết ơn và trách nhiệm, chủ thể trữ tình mong muốn được báo đáp đầy đủ cho công lao của người mẹ đáng kính. Bài thơ khắc họa sự thiêng liêng của tình mẫu tử, khiến độc giả cảm nhận được tình cảm và lòng hi sinh cao quý của người mẹ. Qua bức tranh thơ, ta lại một lần nữa hiểu rõ về ý nghĩa của tình mẫu tử trong cuộc sống.
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
- KẾT – – – – – – – – – – – – – – – – – – –
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
-
Trong việc thể hiện cảm nhận về một tác phẩm, hãy chia sẻ những xúc cảm chân thành về một khổ thơ, đoạn thơ hoặc toàn bộ văn bản mà bạn thích. Dưới đây là một số ví dụ và bài văn mẫu lớp 7 để bạn tham khảo:
- Nói và nghe: Trao đổi về một vấn đề
- Đoạn văn trình bày suy nghĩ sau khi đọc bài thơ Rồi ngày mai con đi