Quê hương của tôi là một vùng nông thôn yên bình, nơi mà cánh đồng bát ngát trải dài và những người dân chủ yếu làm nghề nông. Nhưng trong tôi, hình ảnh tuyệt đẹp nhất của làng quê chính là bác nông dân đang cày ruộng.
Ở một ngày đầy nắng hè, khi ánh nắng chói chang chiếu xuống đồng ruộng, tôi không thể rời mắt khỏi những bác nông dân miệt mài với công việc của mình. Nhìn từ xa, những bóng dáng áo nâu và chiếc nón trắng nổi bật tạo nên bức tranh sống động. Tò mò, tôi tiến gần hơn để ngắm nhìn. Vào khoảng năm mét, tôi nhìn thấy những người đàn ông và phụ nữ đang làm việc với niềm đam mê. Ai đó bón phân, ai đó cuốc đất và ai đó lại bắt ốc… Tiếng cười và tiếng nói rôm rả xua đi cái nóng oi bức. Nhưng trong tất cả những người này, tôi đặc biệt chú ý đến một bác nông dân đang cày ruộng.
Bác ấy có thân hình mạnh mẽ, mặc quần áo nâu bóng bẩy với đầy vết bùn. Quần xắn lên đến đầu gối, để lộ ra đôi chân chắc khỏe và những cơ bắp nổi bật. Sự vững chãi và nhanh nhẹn trong từng bước đi của bác đã thu hút sự chú ý của tôi. Dù đã bước qua tuổi năm mươi, bác trông già hơn nhiều so với tuổi thật, nét đẹp chân thật trên gương mặt với những vết chai sạn rõ nét. Khuôn mặt hiền lành với vết mồ hôi chảy dài từ trán xuống, tạo nên một bức tranh chân thực.
Bác điều khiển một chú trâu to, da đen bóng khỏe mạnh. Bác nắm chắc lưỡi cày với đôi tay vững chãi. Dưới ánh nắng chói chang, mồ hôi rơi xuống đất sau khi được cày. Bác không để ý đến áo ướt, nóng nực của buổi trưa hè. Tiếng hò hét và tiếng roi vang lên như một điệu nhảy đều đặn. Mỗi bước đi của bác, những lượt vung roi và những lệnh cho chú trâu, lưỡi cày sắc bén lẹm đi sâu vào lòng đất. Cánh đồng trước mắt dần biến thành những hàng ngang đẹp mắt. Thỉnh thoảng, bác lại hòa mình vào tiếng hát và kể chuyện cho mọi người, tiếng cười rộn ràng. Khi đó, mọi người quên đi cái nóng, quên đi mệt nhọc. Người và trâu cùng nhau bước qua cánh đồng, quên đi thời gian nhưng luôn giữ lại niềm vui. Tôi nhớ câu ca dao:
Cày đồng giữa buổi trưa hè,
Mồ hôi như mưa trên đồng cày.
Người ơi, bưng bát cơm đầy,
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần.
Tôi yêu thích việc nhìn bác nông dân cày ruộng, bởi đó là lúc tôi cảm nhận sâu sắc những khó khăn và vất vả của họ trong việc tạo ra những hạt gạo quý giá. Tôi sẽ mãi biết ơn và trân trọng công lao của các bác nông dân – những người biến mồ hôi thành những viên ngọc quý.
Ảnh minh họa: bfstc.edu.vn