Danh sách bài soạn Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ ngắn gọn
I. Trước khi đọc
- Liệt kê tên một số loài hoa mà em biết. Làm thế nào để em có thể ‘nhận ra’ những loài hoa đó?
- Một số loài hoa mà em biết: hoa cúc, hoa đào, hoa lan, hoa mai, hoa hướng dương,…
- Em có thể nhận ra những loài hoa đó thông qua sự đa dạng về màu sắc, hương thơm, và hình dáng độc đáo của cánh hoa.
- Đối với em, tựa đề ‘Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ’ mang đến điều gì thú vị?
- Hành động mở cửa sổ là như một cánh cửa mở ra thế giới tự nhiên.
- Việc vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ ám chỉ việc trải nghiệm thiên nhiên không chỉ bằng thị giác mà còn qua các giác quan khác.
=> Tựa đề ‘Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ’ hình dung một cảnh đẹp thơ mộng, nơi con người hòa mình vào vẻ đẹp của thiên nhiên.
II. Phần Đọc văn bản
- Sự chú ý: Các chi tiết về bố trong câu chuyện của nhân vật ‘tôi’.
- ‘Vườn nhà bố đầy ắp những bông hoa. Hàng chiều, bố thường mời tôi ra vườn, hai cha con cùng nhau tưới cây.’
- ‘Bố tự làm cho tôi một cái bình tưới nhỏ từ thùng sơn cũ, vừa vặn với tay. Bố còn tận dụng hộp lon để tạo nên cái vòi sen tinh tế.’
- ‘Bố thường khuyên con nhắm mắt lại, sau đó cùng nhau chạm từng bông hoa nhẹ nhàng’.
- Theo dõi: Cách diễn đạt, biểu cảm của nhân vật.
- Cách diễn đạt, biểu cảm của nhân vật ‘tôi’:
- Lời nói: ‘Từ giờ con sẽ nhận biết được tất cả loại hoa trong vườn của bố đấy!’, ‘Không có gì! Con không cần phải mở mắt. Con biết chính xác cây hoa lan ở đâu mà!’
- Cử chỉ, hành động: ‘Nhắm mắt để cảm nhận từng chi tiết trên bông hoa’, ‘Duyệt nhẹ từng cánh hoa mà không cần nhìn’, ‘Vừa nhắm mắt vừa đi nhưng không va vào bất cứ thứ gì’.
=> Nhân vật tôi sở hữu tâm hồn nhạy bén, tinh tế trong việc lắng nghe và cảm nhận cảm xúc từ thế giới xung quanh.
- Nhân vật ‘bố’:
- Lời nói: ‘Đoán xem đó là loại hoa gì?’, ‘Bố tin rằng con có thể nhận biết từng chi tiết trên hoa mà không cần phải mở mắt’, ‘Thật à?’
- Cử chỉ, hành động: Hướng dẫn ‘tôi’ chạm nhẹ từng bông hoa một, bố phấn khởi khen ngợi sự tiến bộ của ‘tôi’. Trong những khoảnh khắc rảnh rỗi, bố thường đứng giữa vườn và thách thức ‘tôi’ tìm kiếm anh ấy. Bố hay giấu những viên kẹo để ‘tôi’ phải tìm, hoặc đặt ra câu đố cho ‘tôi’ nhắm mắt đoán xem bố đang đứng ở đâu.
=> Bố, người có trái tim ấm áp và giàu tình thương, luôn chăm sóc và khuyến khích ‘tôi’ phát triển.
-
Suy luận: Tại sao nhân vật ‘tôi’ có thể giúp bố cứu bạn Tí?
Nhân vật ‘tôi’ có thể giúp bố cứu bạn Tí vì: khả năng ‘nhắm mắt’ của ‘tôi’ giúp cảm nhận thế giới xung quanh, từ âm thanh ‘tôi’ có thể phán đoán khoảng cách và vị trí của bạn Tí. -
Suy luận: Tại sao nhân vật ‘tôi’ thích gọi tên bạn Tí và bố?
- Gọi tên bạn Tí vì âm thanh của tên ấy lúc nào cũng du dương như một bản nhạc, tôi thích nhấn mạnh lên vẻ đẹp âm thanh của tên bạn.
- Muốn gọi tên bố vì tin lời dạy của bố rằng mỗi cái tên chứa đựng một âm thanh tuyệt vời, và tôi muốn tôn trọng và làm đẹp thêm âm thanh của tên bố.
-
Theo dõi: Cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật ‘tôi’ khi nghe bố giảng giải về những món quà.
Nhân vật ‘tôi’ tràn đầy niềm vui và hạnh phúc khi lắng nghe bố tường thuật về những món quà, thấu hiểu rằng khu vườn của bố và chính bố là những món quà vô tận. -
Theo dõi: Điều bí mật nhân vật ‘tôi’ muốn chia sẻ là gì?
Nhân vật ‘tôi’ muốn chia sẻ về bí mật của con mắt thần ‘nằm ở mũi’:
- Ngay cả khi nhắm mắt, nhân vật ‘tôi’ vẫn hiểu rõ ý nghĩa của khu vườn, nghe thấy tiếng bước chân và nhận biết chính xác người đó là ai cũng như khoảng cách xa ngắn trong khu vườn.
- Nhân vật ‘tôi’ mở cửa sổ và bất giác trước vẻ đẹp của bông hồng tỏa sáng trong bóng tối.
- Dù đêm đã buông xuống, bảo vệ cơ thể bằng chiếc chăn ấm áp, nhưng vẫn có thể dạo chơi trong khu vườn mà không sợ lạc lối, nhờ sự dẫn dắt của những bông hoa tinh tế.
III. Sau khi đọc
-
Nhân vật ‘tôi’ được bố dạy cách nhìn đặc biệt như thế nào để phát hiện ra vẻ đẹp của những bông hoa trong vườn?
Người cha của tôi đã hướng dẫn tôi cách phân biệt hoa qua cảm giác của đôi bàn tay và hương thơm. Ông thường nói, ‘Nhắm mắt lại và chạm nhẹ từng cánh hoa,’ và sau đó, ông đề xuất một trò chơi mới. Thay vì chạm vào hoa, tôi chỉ cần ngửi và đặt tên cho mỗi loài hoa. -
Nhân vật của người cha chủ yếu được miêu tả qua lời kể của nhân vật nào? Việc chọn người kể như vậy ảnh hưởng như thế nào?
- Nhân vật của người cha chủ yếu được mô tả qua góc nhìn của nhân vật ‘tôi’.
- Lựa chọn người kể như vậy giúp độc giả hiểu rõ tính cách của người cha và cảm nhận tình cảm sâu sắc, lòng kính trọng của nhân vật ‘tôi’ dành cho cha mình.
- Nhận định về tính cách của nhân vật cha. Chỉ ra những chi tiết giúp hình thành cảm nhận này.
- Cha là người say mê vẻ đẹp, đam mê trồng và chăm sóc hoa, ‘Cha trồng rất nhiều loại hoa’.
- Nhân vật cha được mô tả là người kiên nhẫn, ông dạy ‘tôi’ cách nhìn nhận đặc biệt về những bông hoa trong vườn, ‘Cha thường nói, nhắm mắt lại rồi chạm từng bông hoa nhẹ nhàng,’ và sau đó, ông đề xuất một trò chơi mới. Thay vì chạm vào hoa, bây giờ tôi chỉ cần ngửi và đặt tên cho mỗi loài hoa.
- Cha là người tràn đầy tình cảm, suy ngẫm sâu sắc. ‘Không phải, cha không thể kháng cự trước ‘món quà’. Mọi món quà đều tuyệt vời. Khi chúng ta tặng hoặc nhận một món quà, chính chúng ta cũng trở nên đẹp vì món quà đó. Một nụ hôn cũng là một món quà sang trọng. Ngủ say cũng là một món quà, và tôi tự thân tôi cũng là một món quà của cha,’.
=> Theo quan điểm của tôi, nhân vật cha trong câu chuyện có một tâm hồn phong phú, tràn đầy tình yêu thương đối với con cái. Ông luôn chú ý, chăm sóc và làm cho con cảm thấy được quan trọng, là người mang trái tim nhân hậu.
-
Tại sao nhân vật ‘tôi’ có khả năng nhận biết chính xác tiếng kêu cứu của bạn Tí và nó đến từ đâu? Điều này làm thấy bật lên đặc điểm tính cách nào của nhân vật ‘tôi’?
Nhân vật ‘tôi’ có thể nhận diện chính xác tiếng kêu cứu của bạn Tí nhờ vào quá trình luyện tập, giúp ‘tôi’ phát triển khả năng nhận biết âm thanh và khoảng cách khi đang nhắm mắt.
=> Tôi là người kiên nhẫn, chăm chỉ, đam mê học hỏi và luôn yêu thương mọi người xung quanh. -
Liệt kê những đặc điểm nổi bật trong cảm xúc và suy nghĩ của nhân vật ‘tôi’ đối với bố và bạn Tí. Những điểm này thể hiện đặc điểm tính cách nào của nhân vật ‘tôi’?
- Các đặc điểm tiêu biểu về cảm xúc và suy nghĩ của nhân vật ‘tôi’ đối với bố:
- ‘Bố thường giả vờ nghi ngờ khiến tôi cảm thấy hài lòng.’,
- ‘Bố tôi bơi rất giỏi, có lẽ không ai sánh kịp được.’,
- ‘Tôi hoàn toàn tin tưởng vào bố mình.’,
- Bố chính là món quà ‘to lớn’ nhất mà tôi từng có.
- Những chi tiết nổi bật miêu tả cảm xúc, suy nghĩ của nhân vật ‘tôi’ về bạn Tí:
- Rất gần gũi và thân thiết, Tí là người bạn thân nhất của tôi, ‘Nó là bạn thân thứ hai của tôi mà’.
- Thấy tên bạn đẹp, muốn gọi tên bạn để cảm nhận âm thanh của nó, ‘Tôi thấy tên nó đẹp như một bản nhạc, khi đọc lên, âm thanh nó trở nên êm dịu như một giai điệu’.
- Tí có khả năng leo cây rất giỏi.
=> ‘Tôi’ là người tinh tế, nhạy bén và có trái tim đầy yêu thương đối với mọi người.
- Khi ‘đóng mắt và mở cửa sổ’, nhân vật ‘tôi’ đã khám phá những điều gì? Theo quan điểm của tôi, những khám phá đó mang lại điều gì cho cuộc sống hàng ngày của nhân vật?
- Trong lúc ‘đóng mắt và mở cửa sổ’, nhân vật ‘tôi’ đã phát hiện những điều:
- Hiểu rõ thông điệp mà khu vườn muốn truyền đạt, biết được mùa hiện tại và nhận diện được loài hoa nào đang nở và tên gọi của chúng.
- Cảm nhận được tiếng bước chân trong vườn và có khả năng xác định chính xác khoảng cách của bước chân đó so với bản thân, một khám phá độc đáo.
- Nhìn ngắm toàn bộ khu vườn, quan sát bông hồng tỏa sáng trong bóng đêm. Dù nằm dưới chăn, vẫn có thể tận hưởng điệu bộ vườn mà không sợ bị lạc trong bóng tối.
- Những bông hoa không chỉ làm đẹp mà còn là hướng dẫn an toàn và thơm ngát. Chúng như những người hướng dẫn, chỉ dẫn đường lối cho bạn.
=> Những khám phá kì diệu ấy đã mang lại cho nhân vật ‘tôi’ một cuộc sống đầy phong cách, niềm vui, hạnh phúc và sự giàu có tinh thần.
- Bạn có đồng tình với những quan điểm của nhân vật người bố về ‘món quà’ không? Vì sao?
Tôi đồng tình với những điều mà nhân vật người bố nói về ‘món quà’. Mỗi món quà, dù lớn hay nhỏ, đều mang đầy tình cảm của người tặng. Việc trân trọng món quà là cách chúng ta đánh giá và gìn giữ tình cảm đối với người khác. Chỉ khi đó, cả người tặng và người nhận đều có niềm vui.
IV. Kết nối với Việc Đọc
Viết đoạn văn về một ‘món quà’ đặc biệt mà tôi yêu thích.
Món quà mà tôi thích nhất chính là chiếc đàn piano được bố tặng vào ngày sinh nhật mười của tôi. Chiếc đàn piano không chỉ đẹp mắt mà còn phản ánh sự chân thành và sự hỗ trợ từ bố. Bàn phím trắng đen đan xen như những vì sao trên bầu trời đêm, và tiếng đàn vang lên như làn nhạc diệu kỳ. Chiếc đàn đã mở ra cánh cửa cho sự sáng tạo và ước mơ trong nghệ thuật âm nhạc của tôi. Bây giờ, tôi có thể thực hiện nhiều bản nhạc khác nhau và tận hưởng niềm vui mỗi khi đánh đàn. Chiếc đàn piano không chỉ là một món quà tuyệt vời từ bố mà còn là nơi bắt đầu cho những ước mơ lớn lao của tôi.
Bài văn ‘Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ’ đã mở ra cho chúng ta một cái nhìn sâu sắc về ý nghĩa của những ‘món quà’ trong cuộc sống hàng ngày. Để chuẩn bị cho bài học tiếp theo, hãy tham khảo những bài soạn văn mẫu lớp 7 như:
- Soạn bài Thực hành tiếng Việt trang 64, Ngữ văn lớp 7, Kết nối tri thức với cuộc sống
- Soạn bài Người thầy đầu tiên (trích, Trin-ghi-dơ Ai-tơ-ma-tốp), Ngữ văn lớp 7, Kết nối tri thức với cuộc sống