Mùa đông là khoảnh khắc cuối cùng trong năm, những tia nắng nhạt nhòa như đang lẻ loi trong từng kẽ lá, bầu không khí giá lạnh làm trái tim trở nên hiu quạnh. Mùa đông thường gợi lên nhiều cảm xúc, làm cho sự nhớ nhung và yêu thương trở nên sâu sắc hơn. Với những linh hồn cô đơn, mùa đông lại là thời kỳ êm đềm nhưng đồng thời cũng chứa đựng nhiều nỗi buồn thương.
Để giảm bớt những cảm xúc khó khăn trong những ngày đông lạnh lẽo, một số bài thơ về mùa đông hay nhất đã được tuyển chọn. Hãy cùng đọc và cảm nhận những cung bậc tình cảm mà mùa đông mang lại.
1. Thơ tình mùa đông
Bài thơ tình tôi viết giữa đêm đông
Trong khoảnh khắc trống vắng đầy huyền bí và lạnh lùng
Những lời yêu thương trôi lạc trên mảnh đất mới lạ
Liệu chúng có đến được với người đã quá xa xôi?
Muốn trao đi đâu những lời đầy cảm xúc
Tôi nhìn sương trắng bao phủ trời cao
Tìm ánh sao lấp lánh trên dòng sông êm đềm
Tiếng thở dài hòa mình trong không gian tĩnh lặng.
Đông đã về, làm lạnh lẽo những dòng thơ
Tình đã phai nhạt, nhưng mơ ước vẫn còn
Duy chỉ còn lại chút ân tình mong manh
Cuộc sống rối bời, tràn ngập nỗi oan trái.
Bài thơ tình này, tôi viết để nhắc nhở chính mình
Gió lạnh thoảng qua, cuốn đi những ước mơ xa xôi
Người ở nơi nào, hãy dừng bước chân tìm về
Xin hãy để lòng rung động, dừng lại chốn tình nguyện.
Tình yêu của tôi vẫn in sâu như những ngày trước
Nghe ký ức trỗi dậy, thấp thoáng khao khát
Hoài niệm về tiếng yêu không bao giờ lạnh lùng?
Nỗi nhớ tràn ngập, Đông ơi hãy lắng nghe!
Từ lúc em rời, tâm hồn tôi nặng trĩu
Những bài thơ vẫn trôi đi, không gì cản trở
Như dòng sông luôn trôi về hướng biển lớn
Thương nhớ chất chồng… như sóng vỗ ra khơi.
2. Một chiều đông
Chiều nay một chiều đông
Nghe thèm giọt nắng hồng
Thèm một vòng tay ấm
Đời dừng lại, không còn hối hả.
Người ơi, bên kia đó
Có tuyết phủ trắng không?
Bên này, đông chưa tới
Chỉ tuyết giọt trong lòng.
Nhớ về mùa đông xa xưa
Tuyết phủ trắng mặt đất đầy cành cây
Trắng như chiếc áo cưới tinh khôi
Đôi mắt ngắm nhìn đắm chìm say mê.
Rồi mùa đông tiếp tục qua
Tình tan vỡ, như bóng tối che lấp
Tuyết vẫn trắng dáng dẫy trên con đường
Trắng, như màu của nỗi buồn thương.
Chiều nay, gió đưa về chiều đông
Dù có giọt nắng hồng nồng thắm
Dù có vòng tay ấm lòng tựa vào
Nhưng buồn vẫn đọng mãi mênh mông.
Chiều nay, một chiều đông vẫn mãi…
3. Đông về
Anh kín đáo đôi mắt đậm buồn
Lạnh buốt như Đông về gõ cửa
Những cành cây đưa tay chào lạ
Tình anh ẩn giấu, lưng chừng Đông lạnh.
Anh che giấu nụ cười rạng ngời
Chiều hoàng hôn, ánh mắt xa vời
Phố sáng lên, lòng anh mơ mộng
Bài hát buồn kể về mối tình đầu.
Anh im lặng như đá bước chân
Dấu vết mỏng trên con đường quen
Trái tim nghe nhịp đập nhẹ nhàng
Sợ yêu thương, em đưa tình cô liêu.
Anh giữ bí mật bên hương rượu ảo
Khói thuốc quyến rũ hồn phiêu lãng
Hãy nụ cười, phố Đông rực hồng
Em chờ đợi, lời yêu trao lưu luyến.
4. Đêm Đông Phố
Phố thức giấc giữa bình minh sớm
Mùa Đông vội vàng ngang qua ngõ
Hương thu dịu dàng còn nồng ấm
Lá vàng rơi, gió nhẹ thì thầm.
Phố lạnh lẽo, ánh đèn hiên ngang
Trời quang đãng, tình khúc xa xôi
Em lẻ loi, dáng hình cô đơn
Tình chưa tắt, lòng bối rối quen.
Phố lạnh lẽo trong khắc khoải tình yêu
Những từ ngôn thuở nào chưa kể hết
Gió Đông vội vã mang theo chút se lạnh
Lời hẹn thề phai mờ, ký ức chờ mong.
Phố hôm nay trái tim ngập tràn xao xuyến
Gió Đông kia còn vương vấn giọt sương
Mênh mang cảm xúc, nỗi nhớ thăng trầm
Hứa hẹn xa xôi, tình yêu chưa kết thúc.
Chập chùng gió Đông, gió rét buốt xâm chiếm
Em ơi, Đông đã đến, có đến bên tôi không?
Ký ức ngọt ngào giữa phố xá quen thuộc
Trái tim chờ đợi, mùa Đông Hà Nội êm đềm.
5. Ký ức Đông Phố
- Hà Nội Đêm Đông
Đêm Hà Nội lạnh buốt, gió đêm vỗ nhẹ
Mùa đông dịu dàng, bước chân nhẹ nhàng
Cơn gió mang hương vị của kí ức xưa cũ
Ngõ nhỏ lấp lánh ánh đèn, mơ mộng đêm về.
Hà Nội mùa đông, phố phường yên tĩnh
Hoa sữa rơi bên đường, tô điểm cho giấc mơ
Một nửa đại dương bao la, êm đềm
Anh lang thang trong cõi tĩnh lặng, mơ về em.
Chợt sóng gió lạnh lùng, cơn gió heo may
Khuất sau bóng đêm, anh bước lạc bước
Kí ức ngày xưa, nhẹ nhàng trôi đi
Nơi đây chỉ còn anh và gió, và câu chuyện xưa.
- Hà Nội Mùa Đông
Gió lạnh buốt, Hà Nội gió Đông thổi
Không thấy mái tóc ướt sũng dưới ánh trăng
Mảnh thư dại khờ tan tác trên đường phố
Phố như một bức tranh đêm lạnh lẽo.
Tìm hơi ấm giữa mùa Đông se lạnh
Bước chân nhẹ nhàng trên con đường buồn
Hòa mình vào dòng đời tấp nập
Đêm đã qua, chỉ còn lại sự thật.
Đông đã sang, mùa nắng đang chờ đợi
Buốt tê hồn hoang vắng, trái tim chờ đón
Miền cổ tích nằm xa vời vợi
Nụ cười ấm áp trên môi, giữa băng giá.
- Dạy mùa đông yêu thương
Chiều nay bên lạnh gió đông
Nghe thèm giọt nắng hồng
Thèm một vòng tay ấm
Cho đời thêm đẹp nhẹ nhàng
Người ơi đông kia nổi tuyết
Bên ni đông nồng như phố
Chẳng còn tuyết đọng trong lòng
Chỉ mưa hoa phôi phai
Nhớ về đông năm xa xưa
Tuyết trắng phủ kín những cành cây
Trắng như áo cưới ấm êm
Môi mỉm, tình đậm đắng ngọt
Kỷ niệm mùa đông trôi qua
Cuộc tình lụi tàn, tan hoang
Tuyết phủ trắng mọi lối đi
Lạnh buốt, như màu áo tang
Chiều nay một chiều đông
Dù giọt nắng hồng vẫn thèm
Vòng tay ấm, ấm áp lạc lõng
Nghe buồn, mênh mông gió đông
Chiều nay, một chiều đông.
Nhìn xa, gió lạnh thoảng thổi
Đêm về, tình yêu lặng lẽ
Môi cười, dịu dàng mùa đông
- Mùa đông trắng tinh khôi
Gió về mùa đông, phố tràn bước chân
Mùa thu khuấy động khóm cúc vàng
Kí ức cuốn vào miền xa vắng
Đợi mấy mùa, lòng trôi mênh mông.
Anh thương mỗi khi gió đông sang
Nỗi nhớ bay theo gió lạnh buốt
Trời góp rét, hồn thêm hiu quạnh
Mắt buồn ngơ ngác trước mùa đông.
Chợt hỏi lòng có nhớ không em?
Trước chiều lạc rơi nỗi nhớ thắm
Gió Đông vội vã mang theo chút se lạnh
Lời hẹn thề phai mờ, ký ức chờ mong.
Phố hôm nay trái tim ngập tràn xao xuyến
Gió Đông kia còn vương vấn giọt sương
Mênh mang cảm xúc, nỗi nhớ thăng trầm
Hứa hẹn xa xôi, tình yêu chưa kết thúc.
Chập chùng gió Đông, gió rét buốt xâm chiếm
Em ơi, Đông đã đến, có đến bên tôi không?
Ký ức ngọt ngào giữa phố xá quen thuộc
Trái tim chờ đợi, mùa Đông Hà Nội êm đềm.
- Thư Mùa Đông
Lời thư gửi em nhoè nét mực
Phên thưa, sương muối trôi vào
Núi rét đêm qua chừng trắng bồng bềnh
Sáng ra thêm bạc một nhành lau.
Ở đây tuyết trắng bên chăn mỏng
Bếp đỏ, cơm trưa núi vẫn mờ
Mực đóng thành băng trong ruột bút
Hơ hoài than đỏ chảy thành thư.
Cây run trước gió, rễ tím uốn lượn
Hạt ngô gieo xuống cũng nhú mầm
Hôm đi công tác cùng đồng đội
Nhớ đấy, thêm lớp chăn dày dặn.
Mây kể chuyện cho anh nghe mộng mơ
Biết đâu, khuya đèn phố đỏ bừng
Ước gì chút hương bồ kết ấm áp
Cho đá mềm dẫu nằm núi cao.
-
Anh Sẽ Quay Về, Viết Tiếp Tháng Chạp
-
Trở Về Tháng Chạp
Anh quay trở về, mùa 12 ấm áp
Ôm vai mẹ, gió Đông nồng thơm
Những lời ru êm đềm ngân nga
Ký ức trẻ thơ, thơ mộng đẹp mơ.
Quay về con đường tình ký ức
Chạy dài mãi, hòa mình trong nhung
Mùa cải bên sông, hương hoa thơm
Cô gái chờ đợi, đẹp như trong cổ tích.
Bước ngang ngõ, mùa Đông se lạnh
Tìm về thời ấu thơ dại khờ
Ngóng mẹ đầu ngõ, áo sờn bay nhẹ
Dáng nhẹ nhàng, mong manh như gió.
- Hồi Ức Mùa Đông
Quay về, cảm nhận cô đơn thoang thoảng
Tìm mình giữa biển nhớ nhung
Thời gian ấm áp trong từng hơi thở
Hiểu hạnh phúc là niềm vui thăng trầm.
Quay trở lại, tìm bấy nhiêu ký ức
Của một thời, ai đi rồi hồi ức
Viết về những hồn nhiên đẹp đẽ
Anh trở về, viết về tháng 12.
- Góc Nhỏ Mùa Đông
Bên kia trời, lạnh có buồn không?
Ánh nắng vàng đã rời hẹn giờ…
Lời ngọt ngào, chưa trao đã lạc
Mùa đông về, em cảm nhận lạnh không?
- Bản Ghi Chieu Dong
Chiều nay gió mưa trắng trời
Nhẹ nhàng xé lụa hồn tôi
Dư âm