Bài đánh giá độc đáo về đoạn 3 Tây Tiến của Quang Dũng – Sự chọn lọc tuyệt vời
I. Tóm tắt cảm nhận về ba bài thơ Tây Tiến một cách ngắn gọn nhất:
1. Bắt đầu:
- Giới thiệu về tác giả và tác phẩm.
- Tổng quan về đoạn thứ ba của ‘Tây Tiến’: một bức tranh tâm hồn của người lính Tây Tiến.
2. Phần chính:
a, Hình ảnh của lính Tây Tiến:
- Bức tranh sống:
- ‘đầu không một sợi tóc’: sự khắc nghiệt và gian khó trong cuộc chiến.
- ‘Quân đội xanh màu lá dữ oai hùng’: biểu tượng của sức mạnh quân đội.
- Tâm hồn lãng mạn, hào hùng:
- ‘Đôi mắt gửi ước mơ vượt biên giới’: sự mơ mộng về chiến thắng.
- ‘Đêm Hà Nội mơ về hình ảnh kiều diễm’: sự tương phản với thực tế đau đớn.
- Lý tưởng cao cả:
- ‘Rải rác biên cương mồ viễn xứ’: hiện thực khắc nghiệt trên chiến trường.
- ‘Chiến trường không hối tiếc về sự sống xanh’: lý tưởng cao cả, không sợ chết.
- ‘Áo bào thay thế chăn anh trên đất đỏ’: tâm hồn bình tĩnh trước cái chết.
- ‘Sông Mã gầm lên bản hành trình độc lập’: thiên nhiên cũng đau đớn, thương tiếc cho những người lính dũng cảm.
=> Vẻ đẹp kiêu hùng, dũng cảm, sẵn lòng hy sinh cho đất nước.
b, Đánh giá:
- Kết hợp phong cách mô tả thực tế và lãng mạn.
- Hình ảnh sôi nổi, giàu tính tưởng tượng và liên tưởng.
- Sử dụng từ ngữ Hán Việt để làm nổi bật đoạn thơ.
- Văn phong trang trọng, như một nốt trầm lắng đọng trong cảm xúc của toàn bài.
- Sử dụng linh hoạt các biện pháp nghệ thuật.
3. Kết luận:
- Khẳng định giá trị của đoạn trích.
- Mở rộng liên kết với bài văn.
Bài văn mẫu Cảm nhận khổ 3 Tây Tiến của học sinh giỏi
II. Bài viết Cảm nhận về đoạn thứ ba của bài thơ Tây Tiến hay nhất:
Việt Nam đã trải qua những thời kỳ kháng chiến đầy cam go, chiến đấu chống lại thực dân Pháp và đế quốc Mỹ. Những thời kỳ đau buồn, đau thương nhưng cũng đậm chất hào hùng và bi tráng. Nhiều tác phẩm văn học nổi tiếng như ‘Đồng chí’, ‘Bài thơ về tiểu đội xe không kính’, ‘Việt Bắc’,… đã thành công trong việc miêu tả hình ảnh của những người lính thời kỳ đó. Trong số đó, bài thơ ‘Tây Tiến’ là một tác phẩm không thể bỏ qua. Khổ thứ ba của bài thơ này đã sống động tái hiện vẻ đẹp hào hoa, lãng mạn cùng sự gan trường, anh dũng của những chiến sĩ chống Pháp ngày xưa.
Đầu tiên, chúng ta hãy ngắm nhìn bức chân dung của những chiến sĩ Tây Tiến, được thể hiện qua bút pháp tả thực, với sự bi tráng và oai hùng:
‘Tây Tiến, đoàn binh không một sợi tóc
Quân xanh màu lá dữ oai hùng’
Trong những tháng ngày gian khó của cuộc chiến, lính phải đối mặt với nhiều khó khăn, bệnh tật. Thời tiết khắc nghiệt, bom đạn rơi xuống như mưa. Những cơn sốt rét nơi rừng già từng cướp đi nhiều sinh linh. Hình ảnh của lính Tây Tiến không phải là những người cường tráng, khỏe mạnh, như trong những truyền thuyết cổ tích. Họ xuất hiện xanh xao, tiều tụy, ai cũng ‘không mọc tóc’. Đó là sự thật trần trụi của chiến tranh, của rừng núi đầy hiểm nguy. Màu xanh của rừng núi, của quân trang, hay đơn giản là màu da nhợt nhạt vì bệnh tật. Đói và rét hiện lên như một lời kết án, tố cáo sự nghiệt ngã của chiến tranh. Nhưng trước những khó khăn đó, các chiến sĩ vẫn giữ thái độ lạc quan, oai phong, lẫm liệt. Họ giữ tinh thần ‘giữ oai hùm’, không để tâm hồn bị ảnh hưởng, vẫn hoàn thành nhiệm vụ. Tinh thần mạnh mẽ, tự tin, bất khuất đã làm nên vẻ đẹp cao quý của những anh bộ đội Cụ Hồ.
Ngoài sự quả cảm và bi tráng, lính Tây Tiến còn thể hiện tâm hồn lãng mạn, trẻ trung:
‘Đôi mắt trừng gửi mộng xa biên giới
Đêm mơ Hà Nội hình dáng kiều diễm’
Trong những đêm làm nhiệm vụ, lính luôn ở tâm thế sẵn sàng. Hình tượng ‘mắt trừng’ thể hiện sự tập trung làm nhiệm vụ, dõi theo từng bước chân của kẻ thù. ‘Trừng’ không chỉ là trạng thái mở to của đôi mắt, mà còn là thái độ căm thù và quyết tâm chiến đấu, thề sống chết với quân địch. Ánh mắt lính còn ‘gửi mộng qua biên giới’, có thể là giấc mơ về hòa bình, độc lập, nhưng cũng là nỗi nhớ, hồi tưởng về quê hương, về Hà Nội với ‘dáng kiều thơm’. Những lính Tây Tiến, đa phần là sinh viên Hà Thành, trẻ, ấp ủ nhiều mơ mộng và khát khao. Nhưng vì Tổ quốc, họ bỏ lại sách bút, cầm súng ra trận. Nỗi nhớ quê hương và ‘dáng kiều thơm’ là động lực để họ vững tay súng, bảo vệ đất nước. Khói đạn, bệnh tật không làm mờ đi vẻ đẹp trẻ trung, hào hoa cùng tâm hồn lãng mạn của những anh chiến sĩ trẻ.
Hình tượng người lính Tây Tiến còn mang trong mình lí tưởng cao đẹp, biểu tượng cho tinh thần anh hùng của một thời đại:
‘Rải rác biên cương mồ viễn xứ
Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh’
‘Áo bào thay chiếu anh về đất’
‘Sông Mã gầm lên khúc độc hành’
Bút pháp tả thực một lần nữa làm bộc lộ cái bi, cái mất mát mà chiến tranh mang lại. Hi sinh là điều không thể tránh khỏi. ‘Rải rác biên cương mồ viễn xứ’ đề cập đến thực tế đau buồn một cách trực tiếp, làm đau lòng độc giả. Nhịp thơ chậm lại, sâu lắng hơn bốn câu trước đó. ‘Rải rác’ kích thích tưởng tượng về số lượng lính đã ngã xuống ở ‘viễn xứ’. Ngay cả việc chôn cất họ cũng chỉ làm qua loa: ‘Áo bào thay chiếu anh về đất’. Trong môi trường hoang vu, người chiến sĩ chỉ có chiếc áo mỏng để che mình. Từ ngữ Hán Việt như ‘biên cương’, ‘viễn xứ’, ‘áo bào’ làm nổi bật đoạn thơ. Đồng thời, biến câu thơ thành khúc ca tiễn biệt lính. Dù có hi sinh, phải nằm dưới đất khách quê hương, họ vẫn tiếp tục đi, ‘chẳng tiếc đời xanh’. ‘Chẳng tiếc’ vang lên hào sảng, tự nguyện. Tuổi trẻ của họ dành cho đất nước. Bỏ qua khát vọng cá nhân, những lính đã hi sinh thanh xuân, theo tiếng gọi thiêng liêng của Tổ quốc. Họ đi với thái độ ngạo nghễ, bình thản, quyết đoán nhìn cái chết như lông hồng. Thái độ ấy nâng tầm hình ảnh người chiến sĩ, biểu tượng cho hào khí, tinh thần bất khuất của thế hệ trẻ chống Pháp. Trước sự hy sinh của Tây Tiến, thiên nhiên cũng bày tỏ tiếc thương: ‘Sông Mã gầm lên khúc độc hành’. Sông Mã trở thành người đồng đội thân thiết, là chứng nhân lịch sử cho chiến công. Bây giờ, khi thấy những chiến sĩ ngã xuống, dòng sông ‘gầm’ lên trong khúc ca bi tráng, tiễn biệt bạn bè của mình ‘về đất’, đi vào cõi bất tử.
Chỉ với tám câu thơ ngắn, Quang Dũng tái hiện hình ảnh người lính Tây Tiến hào hoa, lãng mạn, quả cảm và oai hùng. Bằng bút pháp tả thực, hình ảnh giàu sức gợi, ngôn từ trang trọng, đoạn thơ không chỉ tôn vinh vẻ đẹp của lính mà còn mang đến nhiều cảm xúc cho độc giả.